Tha thứ là giá trị của cuộc sống,là kĩ năng sống để bản thân sẽ sống một cách thảnh thơi hơn,để chính bản thân mình sẽ chẳng phải bận tâm quá nhiều những vần đề gặm nhấm tâm hồn của mình.Tha thứ không có nghĩa là thờ ơ,không quan tâm gì hết mà là nhìn mọi thứ theo hướng tích cực hơn,để nghĩ rằng chẳng ai là hoàn hảo,để chính bản thân ta không bị mắc trong vũng bùn bế tắc.Càng trách người hận người ta mình sẽ càng mệt mỏi,và chính ta đang biến mình trở thành như họ.
Con người không ai tự nhiên là tốt và cũng không ai tự nhiên là tệ cả!
“Không ai là hoàn hảo” và bản thân mình cũng không phải người hoàn hảo,thế nhưng cái quan trọng là mình có biết để cái tốt lấn át được cái xấu xa ích kỉ trong mình hay không thôi.Cuộc sống của con người là sống với người xung quanh,sống với người thân cận,những con người ấy có thể thương ta cũng có thể đang rất ghét ta.Vì vậy trong cuộc sống hàng ngày họ có thể vô tình hay cố ý đối xử với mình không ra gì trong cả lời nói lẫn việc làm.Nhưng nếu đấu tranh với họ mình được gì hay nỗi đau vẫn chỉ dánh cho mình.Vì vậy mình quyết định học cách tha thứ,học cách bao dung.
“Lấy Ân Trả Oán” không có cách trả thù nào cao quí cho bằng yêu thương và tha thứ
Mình chọn học cách tha thứ để học cách lớn lên.Không buông lời trách móc nữa để chiến thắng chính mình.Nhận ra rằng trách móc chỉ giúp mình giải tỏa được căng thẳng tức thời.
Tha thứ là điều vô cùng khó,tha thứ sẽ là cho đi của tình người. Bởi chính tha thứ sẽ làm ta biết yêu tất cả những người đã mang lại cho chúng ta những hoài niệm của đau khổ, yêu những ai đã mang lại cho ta một sự giận ghét. Sẽ thấy mình cao cả khi biết quên mình bỏ qua tự ái ích kỷ cá nhân để sống hòa hợp với anh em,với bè bạn.
Cuộc sống hiện đại là một chuỗi bon chen con người ta dùng mọi cách thậm chí là thủ đoạn để mang lại lợi ích cho cá nhân mỗi người vì vậy làm bạn thì khó chứ làm kẻ thù thì dễ dàng vô cùng.Thế nhưng càng sống với cuộc sống này ta càng phải nhớ câu nói các cụ xưa đã dạy “ lấy ân trả oán” – sẽ chẳng có cách trả thù nào cao quý hơn bằng tình yêu thương và tha thứ.Chỉ có những cuộc cách mạng của tình yêu thương, mới tiêu diệt được những hoài niềm của sự oán hờn ghen ghét và hận thù.
Hãy nhớ rằng chúng ta không thể thay đổi bản chất của mình nhưng chúng ta có thể dìm sâu chúng xuống, cất kín như chiếc hộp Pandora và không bao giờ cho phép nó mở ra một lần nào nữa.Hãy tập cho mình những suy nghĩ đơn giản :” nếu không tha thứ mình sẽ làm gì đây?Chuyện vậy rồi có làm gì cũng không thể thay đổi,tức giận phải chăng chỉ làm mình thêm tổn thương?...”
Đừng kiềm chế sự tức giận hãy xả nó ra nhưng cố gắng đừng làm tổn thương thêm bản thân và người khác.Sống để không thấy hổ thẹn bản thân,học cách cho đi chứ đừng ích kỉ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét